Đinh Thường Y muốn kêu lên, nhưng nàng không thể mở miệng.
Ngôn Hữu Nghĩa ôm bụng thở hổn hển, hai mắt trợn trừng trừng nhìn thi thể của Ngôn Hữu Tín, y thở dốc một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại.
Y chỉ tay vào mặt Ngôn Hữu Tín hoảng sợ nói :
– Ngươi là cái thá gì? Đừng tưởng rằng ngươi là ca ca của ta thì có thể chiếm phần lợi như thế mãi! Trộm “Cương Thi quyền phổ” là chủ ý của ta, không có ta liệu ngươi có võ công như ngày nay sao? Trốn khỏi Ngôn gia bảo cũng là chủ ý của ta, bằng không ngươi sớm đã bị người của Ngôn gia hại chết rồi! Khích động lũ người trong Ngôn gia tranh quyền đoạt vị để chúng ta có cơ hội lợi dụng cũng là chủ ý của ta, không có ta, ngươi đã chết từ lâu rồi! Nhưng ngươi vẫn cứ ra vẻ...
Y càng nói càng nghiến chặt răng, kích động mắng chửi :
– Quyền phổ ngươi có phần, hơn nữa còn luyện giỏi hơn cả ta! Thân phận địa vị, ngươi làm ca ca, có gì không cao hơn ta? Danh phận lợi ích, ngươi có gì ít hơn ta? Tất cả công lao đều là của ta, nhưng chuyện gì cũng phải chia sẻ với ngươi! Bây giờ cả một đống hoàng kim bày ra trước mắt, ngươi lấy tư cách gì mà đòi chia với ta...
Y bước đến tung một cước đá bay thi thể của Ngôn Hữu Tín ra xa :
– Vừa nãy ngươi nói chuyện với ả ta, ngươi tưởng rằng ta không nghe thấy gì sao? Ngươi tưởng rằng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lau-hoa/2735222/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.