Edit: Chickenliverpate
Ta không thể rời khỏi cung Hàm Dương.
Mặc dù Dượng đã thả Vương Lang ra ngoài Đông cung để chữa bệnh, nhưng lại giam lỏng ta trong Hàm Dương cung -- đây cũng là lần đầu tiên Dượng phạt ta.
Tư vị bị giam lỏng, đương nhiên không hề dễ chịu, mặc dù Dượng vẫn biểu hiện rất rõ ràng là tương đối thương ta: thời điểm Vương lang bị giam lỏng, cũng chỉ có thể đi lại giữa Tây điện và Tử Quang Các, nhưng hiện tại Dượng chỉ bố trí một ít Cung giám môn bên ngoài Hàm Dương cung, thậm chí còn phái một vài cung nữ ra vào dọn dẹp Hàm Dương cung, để ta có thể cư trú một cách thuận lợi.
Nếu Hoàng Quý phi không cắt trang bị giữ ấm cho Hàm Dương cung, thì Hàm Dương cung thật sự cũng không phải là nơi con người không sống được, ta dọn dẹp chánh điện một chút, chí ít cũng kéo xuống mấy tấm vải bố che phủ vật dụng trong phòng, khôi phục lại hiện trạng ngay thời điểm cô cô phát bệnh, cũng không động đến bài trí trong chánh điện. Rồi trở về Tây điện Hàm Dương cung dành riêng cho ta bắt đầu sinh sống.
Đây là nơi ta lớn lên từ nhỏ, sau khi ta chào đời không bao lâu, Đại bá và Đại bá mẫu chết trận ở Đông Bắc, chết vì tổ quốc còn có Đại đường huynh của ta. Cha mẹ ta vội vàng mặc giáp ra trận, cô cô lập tức mang ta vào trong cung nuôi dưỡng, lúc bấy giờ tuổi Thế Dương cũng đã lớn nên không tiện vào cung, liền bị đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lam-thai-tu-phi/2794480/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.