Edit: Ciao
Liễu chiêu huấn nheo mắt lại, nhìn trên dưới ta một lượt, không hề để ý ta đang là người trần truồng hưởng thụ làn nước ấm, nàng hất cằm, ngạo mạn hừ một tiếng
“Tuyên dâm ban ngày, còn ra thể thống gì nữa! Tổ tông dưới mặt đất mà biết thì cũng phải xấu hổ dùm nương nương!”
Ta rụt cổ một cái, không dám nói gì, chỉ chột dạ nhìn cánh cửa đang mở rộng. Cuối cùng Liễu chiêu huấn cũng không quá tức giận, nàng hất tay lên, khép cửa lại.
Trái trái phải phải, tiểu Bạch Liên và tiểu Tịch Mai đều nở nụ cười nhẹ, mấy người cúi đầu khoanh tay, cung kính thỉnh an —— thậm chí còn cung kính hơn lúc thỉnh an ta.
“Nô tỳ bái kiến Chiêu Huấn!”
Haiz, ta biết ngay mà, đưa Liễu chiêu huấn tiến cung, vừa có lợi lại vừa có hại.
Liễu chiêu huấn khoát tay áo, vô tình nói: “Đứng lên đi.”
Rồi nàng lại trợn mắt nhìn ta một cái, mới nhã nhặn trách cứ tiểu Bạch Liên: “Nha đầu nhà ngươi, đúng là lương thiện quá nhỉ, hẳn là ngươi vừa phát hiện là tìm tới ta ngay mới đúng! Ta đưa một đám người tới đó, xem nương nương nhà các ngươi còn dám làm thế trong ngự hoa viên không!”
Nhìn xem, không hổ là ngươi của Tô gia? Người ta mà phát hiện ta và thái tử đang làm gì, đầu tiên sẽ thẹn thùng, sau đó sẽ canh chừng cho chúng ta, cũng chỉ có Liễu chiêu huấn muốn dẫn người tới xem, còn nói năng hùng hồn thế nữa!
Ta gục đầu xuống, cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-lam-thai-tu-phi/2794302/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.