Mộc Cận Tinh bị những lời này của Hạ Dã làm nghẹn lại, một hồi lâu cũng chưa lên tiếng.
Hạ Dã nói trắng ra khiến gã rất xấu hổ, quay đầu nhìn hai người còn ngồi kia: "Này không phải đều là bằng hữu của anh sao? Không ngại những lời tôi vừa nói chứ?"
Tư Đồ Lân Thiên cảm thấy thú vị, người này rất có cá tính. Tần Nhạc một bên lại rất nghiêm túc: "Cậu nói cậu mang thai?"
"Không tin? Tôi có thể đưa giấy chẩn đoán của bệnh viện cho anh." Lúc nói lời này còn hoạt bát hướng Tần Nhạc chớp mắt một cái. Tư Đồ Lân Thiên ý thức được gì đó, quay đầu nhìn Tần Nhạc.
"Ngày mai có thể nói chuyện với tôi không?" Tần Nhạc đứng dậy đưa cho cậu ta một tấm danh thiếp, lại nói: "Không liên quan tới anh ấy, là tôi muốn nói chuyện với cậu."
"Đương nhiên không ngại, tôi tên là Hạ Dã."
"Tần Nhạc, Hạ Vưu là gì với cậu?"
"Anh biết hắn sao? Hắn là anh tôi, cùng cha khác mẹ." Thời điểm Hạ Dã nói những lời này, ánh mắt rơi xuống người Mộc Cận Tinh: "Xem ra đã có đáp án. Mặc kệ thế nào, anh cũng phải cấp tiền. Tôi không muốn nhiều, tiền giải phẫu và phí điều dưỡng sau đó là đủ rồi. Anh trả tiền, chúng ta liền thanh toán xong. Về phần anh cùng Hạ Vưu như thế nào, tôi cũng lười quản các người."
Mộc Cận Tinh nhìn tiểu hỗn đản trước mặt, quả thực tức muốn nổ phổi.
Ánh mắt rơi xuống người Tư Đồ Lân Thiên và Tần Nhạc, cảm giác như muốn phun lửa: "Hai người còn việc gì không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-kim-long-noi/1330012/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.