Cùng lúc Diệp Phong đóng chặt cửa, Võ Chí Dũng kéo áo đè anh lên cửa thấp giọng gầm:
-Anh rốt cuộc muốn thế nào?
Diệp Phong khàn khàn đáp:
-Tôi thấy cậu cùng một phụ nữ vào tiệm trang sức mua nhẫn cưới. Tôi nghĩ cậu muốn kết hôn rồi, thế nên buông cậu ra.
Võ Chí Dũng nghe có chút hồ đồ.
-Lúc nào tôi lại mua nhẫn cưới cùng phụ nữ…
Hắn bỗng dừng lại, nhớ tới em họ đi mua nhẫn cùng mình. Võ Chí Dũng cúi đầu, nguy hiểm tiến tới trước mặt Diệp Phong.
-Anh nói phụ nữ chẳng lẽ là chỉ em họ tôi?
Diệp Phong gật đầu nhẹ đến gần như không nhìn thấy, thần sắc bỗng chốc bối rối.
-Ha ha!
Võ Chí Dũng cười cợt nhả, sau đó buông tay.
-Diệp Phong anh giờ không phải sẽ bảo kì thực là anh yêu tôi, hiểu lầm tôi muốn kết hôn mới nói khó nghe như vậy đee chia tay tôi đấy chứ?
-Tôi…
Diệp Phong muốn giải thích nhưng lại không biết giải thích từ đâu.
-Tôi căn bản là một thằng ngu, bị anh chơi đùa xong rồi lại yêu luôn đồ ngốc anh!
Võ Chí Dũng hung hăng quăng hộp gấm xuống đất, Diệp Phong trừng trừng nhìn nhẫn văng tứ tung vào góc tối, giống như trái tim anh đang rớt xuống.
Anh chưa bao giờ tin trên đời lại có một người không quan tâm thế tục mà yêu anh. Trong kí ức của anh, chỉ cần người ta muốn kết hôn anh nhất định phải ra đi, hơn nữa sẽ không còn quan hệ gì với đối phương nữa. Nếu không, người sai sẽ luôn là anh – “người thứ ba” này, theo đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-ha-chi-than/180868/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.