Cả nhóm thận trọng tiến vào trong bệnh viện nhưng kì lạ không thấy một con zombie nào. Do sắp kết thúc nhiệm vụ chính nên cả bốn đứa đều có phần buông lỏng cảnh giác.
Kiểm tra đại sảnh, quầy tiếp tân và vài căn phòng bên cạnh, không gặp một con zombie nào. Cả nhóm thở phào một hơi, thả lỏng cơ thể rồi tùy tiện ngồi xuống mấy băng ghế chờ nghỉ ngơi.
Tháo khẩu súng M4A1 dựng vào bờ tường, Bill ngồi xuống, móc ra bao thuốc lá nhăn nhúm, châm một điếu, rít mạnh rồi thở ra từng vòng khói lên trần nhà. Francis thấy thế cũng tiến lại xin một điếu. Cầm điếu thuốc trên tay thì như chợt nghĩ ra điều gì đó, Francis cầm luôn cả bao thuốc của Bill hướng đến hai thằng cung kính nói:
- Sư phụ, làm một hơi chứ.
- No..no! Tôi không thích.
- ...
Khoảng 5 phút sau, Zoe đứng lên, đá vào chân Louis và nói:
- Dậy, đi cùng với tôi nào. Chúng ta cần tìm thêm thuốc kháng sinh và thuốc tiêu viêm. - Rồi quay đầu hướng về phía cầu thang tầng hai tiến đến. Louis nhún vai, lắc đầu rồi đứng lên, xách súng đi theo. Cả hai mất hút trên chiếc cầu thang hướng lên tầng hai.
Cả đại sảnh chìm trong yên lặng, không khí lan tỏa một thứ mùi hỗn hợp giữa mùi thuốc lá và thuốc kháng sinh, mỗi người đều mải mê theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình.
Thủy và Lan ngồi nép vào người hai thằng.
Minh và Thi thì ngẩng đầu, đưa ánh mắt lơ đãng nhìn Francis và Bill nhả ra từng vòng khói lên không trung một cách đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-du-lieu/98285/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.