Chạy.
Đó là thứ bản năng sinh tồn cơ bản nhất của mọi loài, mặc cho mục đích của chúng là săn mồi hay thoát mạng.
Báo săn có thể chạy với vận tốc 113 km/h
Ngựa vằn có thể chạy với vận tốc 56 km/h
Tốc độ của chó kéo xe trượt tuyết có thể đạt gần 30 km/h
Còn con người, giới hạn chạy nước rút cự ly ngắn vào khoảng 42 km/h, và ở marathon đường dài thì duy trì ở giới hạn 15 đến 17 km.
Khu xưởng của hai thằng Minh, Thi tuy lớn, thế nhưng, bị hạn chế bởi diện tích không gian, chu vi một vòng không thể nào vượt quá 20 km. Với quãng đường đó, nếu xét theo điều kiện bình thường thì một người trưởng thành có thể lực tốt vượt qua trong vòng một tiếng rưỡi cũng không coi là cố sức.
20 km, đó chỉ là bài tập cơ bản của một vận động viên.
Vận động viên chạy vì đam mê, vì vinh quang và vì yêu cầu của nghề nghiệp. Nhưng ở đây, Kho Dữ Liệu này, bọn nó phải chạy vì mạng sống của mình, của cả những người xung quanh.
Và tất nhiên, một khi đã “Chạy vì mạng sống” thì không thể nào quá thoải mái được rồi.
20 km, bắt đầu từ bốn rưỡi sáng cho đến gần sáu giờ, đối với những đứa đã trải qua cường hóa bọn nó, đáng ra phải rất nhẹ nhàng. Thế nhưng, nếu mà “Nhẹ nhàng” thì đâu thể nào đạt được mục đích của bài tập luyện.
Chạy trong môi trường đa trọng lực, với 1,5 lần trọng trường, mỗi bước chân đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-du-lieu/2230769/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.