Tang Diên chưa từng nghĩ đến, là sau hơn một năm, anh còn có thể nghe được cái từ này từ trong miệng Ôn Dĩ Phàm. Hơn nữa, bây giờ đã lên đến trình độ "Chuộc thân".
Anh cảm thấy hoang đường, nhưng lại hơi buồn cười: "Anh là dạng kia sao?"
Bàn tay của Ôn Dĩ Phàm bị đông cứng lạnh buốt, chạm vào khuôn mặt anh. Ánh mắt cô rất chăm chú, đầu ngón tay từ gò má trượt xuống, dừng lại ở bên khóe môi, nơi lúm đồng tiền hơi lõm xuống.
Cô bất động.
Ánh mắt cũng dừng ở đó.
"Nói đi." Tang Diên để mặc cho cô chạm vào, anh đưa tay nắm lấy bàn tay còn lại, ủ ấm trong tay anh, "Muốn chuộc thân cho anh, sau đó thì sao?"
"Sau đó sao?" Ôn Dĩ Phàm chậm chạp ngước mắt, nhìn chăm chú vào khuôn mặt quen thuộc của anh, rất thành thật nói ra dục vọng của bản thân: "Để anh và em trở thành một."
Tang Diên ngả ngớn: "Việc đó đâu cần em chuộc thân cho anh?"
"Cần. Bởi vì em thấy anh, " Ôn Dĩ Phàm mím môi, nhẹ giọng oán giận: "cười cùng những cô gái khác."
Nói xong, cô lại tự nhiên giải thích thay anh: "Nhưng chuyện này nhất định là do công việc yêu cầu. . . Chờ em chuộc thân cho anh xong, anh không cần phải làm những chuyện như vậy nữa."
"Ôn Sương Hàng, ai dạy em uống say rồi hắt nước bẩn lên người khác vậy?" Tang Diên nắm chặt tay cô: "Hôm nay cả bàn tiệc không phải đều là đàn ông sao? Anh cười với ai chứ?"
Ôn Dĩ Phàm lắc đầu: "Không phải hôm nay."
Tang Diên: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-do-danh/471647/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.