Ôn Dĩ Phàm không nghe ra được là anh đang đùa giỡn hay nghiêm túc. Cô dừng lại tại chỗ, làm như không nghe rõ, phản ứng cũng chậm một nhịp: "Ừ? Cái gì?"
Hai người đã đi được một đoạn đường.
Tang Diên kéo cô, lại đi về hướng quầy bán vé: "Vòng đu quay."
". . ." Hành động này làm Ôn Dĩ Phàm lập tức liên tưởng đến lời đôi tình nhân vừa nói. Cô hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn kiên trì đến cùng, hỏi: "Anh nghe được rồi sao?"
Tang Diên nhìn cô, ngữ khí cà lơ phất phơ: "Nghe được cái gì?"
Một lát nữa họ còn phải ngồi trên vòng đu quay một lần nữa.
Cho nên vào giây phút này, ý định nói với Tang Diên về tin đồn kia đã hoàn toàn tiêu tan. Ôn Dĩ Phàm chỉ hơi bĩu môi, có cảm giác bây giờ mà nói ra, ý nghĩa sẽ hoàn toàn khác hẳn, cứ như là cô đang có ý ám chỉ muốn làm chuyện đó vậy.
"Không có gì."
Giờ cao điểm đã qua, lúc này trước quầy bán vé đã không còn một hàng dài dằng dặc như lúc trước nữa.
Bởi vì ngoại hình của cả hai người đều cực kỳ đẹp mắt, là loại đẹp mắt chỉ cần nhìn một lần là nhớ rõ. Cho nên khi hai người lại xếp hàng lần nữa, nhân viên bán vé liếc mắt đã nhận ra họ ngay, vẻ mặt hơi ngạc nhiên: "Lại ngồi một lần nữa sao?"
Ôn Dĩ Phàm gật đầu cười: "Mới vừa rồi quên chụp ảnh."
Một lần nữa vào khoang hành khách.
Ôn Dĩ Phàm vô thức ngồi vào hướng vừa rồi cô mới ngồi. Nhưng lần này, Tang Diên không ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-do-danh/471641/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.