Cao Hi Hi ôm ba lô đứng một góc trong hành lang trước chỗ ngồi của mình, lúc này ngoại trừ chỗ của cô bé còn trống cả phòng học đã chật kín người. Cô bé thu tầm mắt lại, ánh mắt thất vọng đã hơi ươn ướt.
“Cao Hi Hi mẹ cậu sao vẫn chưa đến?” Một bạn học từ đằng sau đi đến, cô nàng chải hai bím tóc xinh đẹp, sau đó vuốt ra hai bên, rồi lại chỉnh phía đằng sau lại. Cao Hi Hi đã học cách tết tóc một thời gian vì cô bé biết rõ Cao Tử Quần không thể tết cho mình đẹp được như vậy. Từ mẫu giáo cô bé đã để tóc ngắn, sau này, lúc cô bé đã có chút quyền tự quyết, cô bé nằng nặc đòi để tóc dài.
Hi Hi cắn môi, không muốn nói cho bạn mình sự thật, cô bé không muốn người khác biết nó không có mẹ “Mẹ tớ có việc không thể đến được.”
“Thế sao cậu không gọi bố cậu đến?” Bé kia lại hỏi.
Hi Hi buồn bực nói: “Ông ấy cũng bận.”
Cô bạn thở dài một hơi: “Thật đáng thương.”
Tim Hi Hi khẽ run lên, cô bé há hốc miệng bảo: “Không phải như vậy.” Cô bé đương nhiên không muốn để người khác thương hại mình.
“Này, Cao Hi Hi, xuống đây” Trần Thiệu Thần đeo ba lô đứng dưới lầu gọi tên cô bé.
Hi Hi giống như được đại xá: “Tớ xuống dưới đây, tạm biệt” Cô bé chưa bao giờ cảm thấy Trần Thiệu Thần lại đáng yêu như lúc này.
Trần Thiệu Thần vừa mới lên lớp một, lúc nào rãnh cũng đến tìm Hi Hi, nhìn thấy bạn mình hình như không vui, cậu hỏi: “Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-de-buong-tay/55025/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.