Lần này đúng thật là Cao Tử Quần đã nói dối, Lãnh Tây không hề gọi điện thoại cho anh. Khuyên nhủ con gái xong, anh lại xuống lầu. Ông Cao vẫn chưa về, đang ngồi trầm mặc trong phòng khách.
“Tử Quần.” Ông cao giọng gọi tên con trai: “Vừa rồi Văn Thư đã nói với ta rằng mẹ Hi Hi đã quay lại.” Ông đi thẳng vào vấn đề.
Cao Tử Quần hơi chau mày, anh thản nhiên trả lời: “Vâng ạ.”
Ông Cao kinh ngạc nhìn anh, hàng mi trắng chớp chớp: “Tử Quần, bố chưa bao giờ can dự vào việc của con. Năm đó con với Tiểu Lục của Tần gia vì một miếng đất mà gây xôn xao dư luận, suy cho cùng cũng chỉ vì một người phụ nữ. Con và Văn Thư từ nhỏ đã có hôn ước, con có từng nghĩ tới cảm nhận của con bé chưa?”
Cao Tử Quần lặng thinh không lên tiếng, vẻ mặt không mảy may thay đổi.
Lời nói ông Cao tình ý sâu xa. Cao Tử Quần là niềm tự hào của ông, tất cả mọi khía cạnh đều rất xuất chúng, chỉ là trong chuyện tình cảm rất phức tạp. Ông không thể để con trai lại giẫm lên vết xe đổ của chính nó một lần nữa.
“Bố biết trong lòng con vẫn luôn vướng mắc chuyện của Văn Thư và Kiều Vũ, nhưng tất cả đều là chuyện đã qua, huống hồ Kiều Vũ cũng đã qua đời nhiều năm rồi.” Ông Cao thở dài: “Con đã là một người cha có hai con rồi, sao vẫn làm việc mà không nghĩ đến hậu quả thế chứ.”
Cao Tử Quần nắm chặt hai tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-de-buong-tay/3288036/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.