Cao Tử Quần không tiễn Lãnh Tây ra cửa, anh chỉ đứng bên cửa sổ tầng hai. Một chiếc xe màu đen chạy đến. Trong đêm tối, hai bóng đèn sáng chiếu thẳng về phía trước.
Người trong xe không xuống, Lãnh Tây mở cửa rồi bước vào. Chiếc xe nghênh ngang rời đi.
Đêm khuya yên tĩnh, lòng người say.
Ánh đèn hiu hắt chiếu lên người anh lại càng tăng thêm vẻ u ám của anh lúc này. Anh mím chặt môi, vẻ mặt không chút thay đổi chỉ là ánh mắt đã tiết lộ tâm tình trống rỗng.
“Bố, bố thật kém quá.” Một thanh âm non nớt đột nhiên vang lên.
Cao Tử Quần chậm rãi xoay người, thấy Cao Hi Hi mặc một chiếc váy ngủ hồng, mái tóc bù xù, đi chân trần, anh hơi nhíu mày, bước đến bế con gái: “Sao con lại tỉnh rồi?”
Cao Hi Hi bĩu môi: “Con còn nghĩ rằng bố có thể giữ mẹ ở lại. Haizz…” Cô bé thở dài: “Xem ra mẹ thật sự rất giận bố.”
Cao Tử Quần nhếch môi, bế con gái vào phòng.
“Con nhanh ngủ đi, mai còn đi học. Đừng cho rằng hiện tại có mẹ che chở cho con thì bố không làm được gì. Cao Hi Hi, nếu con còn không nghe lời cô giáo thì bố sẽ lại đánh con đấy.”
Cao Hi Hi chu môi: “Bố, nếu không phải nhờ con, mẹ còn lâu mới về đây.”
Cao Tử Quần im bặt, đắp chăn lên cho con gái.
“Con ngủ không được.” Cô bé kéo tay bố.
Cao Tử Quần vỗ nhẹ lên bàn tay con gái, mày hơi nhíu lại: “Vậy con đếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-de-buong-tay/3288034/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.