Liễu Thận Ngôn mơ hồ cảm thấy đau, hướng chỗ ấm áp bên người lại gần một chút. Có một bàn tay ôm lấy y.
Lại nằm mơ.
Trong lòng Liễu Thận Ngôn rất đau, nước mắt chảy xuống hai má. Chỉ có trong mơ y mới có thể thoải mái mà khóc sau đó gọi tên người ấy một tiếng.
Thụy Nghi tiểu Vương gia ngày hôm qua cùng Tam ca đánh nhau, sau đó lại bị hoàng thượng ném bể trán, náo loạn một đêm đón Thận Ngôn trở về, sai người vào cung xin nghỉ, ôm Liễu Thận Ngôn nằm trên giường mình ngủ vù vù.
Nhưng Liễu Thận Ngôn ngủ không yên ổn, lúc này vừa khóc vừa gọi tên hắn.
tiểu Vương gia buộc chính mình trợn mắt nhìn người kia, đang ngủ mà khóc đến thương tâm, nước mắt chảy như mưa.
Ai, từ khi nào Thận Ngôn lại trở nên thích khóc như vậy chứ…
Muốn lay y dậy bảo y đừng khóc, tay vừa mới đụng đến bả vai gầy guộc kia, lại nghĩ ngợi.
Sắp hai năm rồi.
Hai năm nay tại triều đình vội vã làm việc, đổi lấy cơ hội sống sót cho y cùng thánh chỉ một tháng thăm hỏi một lần, ngày trôi qua thật bất giác gian nan.
Chỉ là Thận Ngôn lại không nói, ngày ngày y sống cuộc sống chuộc tội, có bao nhiêu đau khổ.
Hai năm tra tấn, Thận Ngôn hiện cả cả người là vết thương nằm trong ngực hắn. Liễu Thận Ngôn từng cười đến hăng hái, giờ gầy yếu đến không chịu nổi đang khóc trong giấc ngủ.
tiểu Vương gia lập tức mềm lòng rối tinh rối mù, nâng tay lau nước mắt cho y, nhẹ giọng hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-the-tha-thu/136903/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.