Cửa sổ của phòng bệnh vẫn mở hé, cái lạnh đầu đông tràn ngập, Trì Dư dường như không cảm nhận được cái lạnh, mặc kệ rèm cửa đung đưa trong gió.
Trên hộc tủ cạnh giường bệnh có một cuốn sách, trong cuốn sách đó có vài trang bị hỏng.
Trì Dư nằm nghiêng trên giường, ngây ngốc nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, mãi hồi lâu sau mới rùng mình một cái, xuống giường tập tễnh đi tới bên cửa sổ đóng cửa lại.
Trở lại bên cạnh giường bệnh, mặt Trì Dư không thay đổi nhìn chằm chằm quyển sách một hồi, cuối cùng cầm lên, lật ra.
Tất cả nội dung tự ghi chép lại đã biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ còn một hàng:
“Còn ba ngày cuối cùng.”
Sáng sớm hôm sau, Trì Dư mượn điện thoại di động của y tá gọi cho dì Trầm, nhờ dì đến đón cô rời bệnh viện.
Trì Dư được đỡ lấy, nửa trọng lượng cơ thể được đặt lên người dì Trầm.
Vẻ mặt Dì Trầm đau khổ, không hiểu sao một đứa trẻ ngoan đột nhiên lại bị bệnh đến như vậy, muốn ngăn Trì Dư xuất viện, nhưng dì Trầm cảm thấy mình không có tư cách thuyết phục, bèn hỏi bóng gió: “Cậu Trình có biết chuyện cô Tô xuất viện không?”
“Chắc là biết.”
Dì Trầm thở dài một hơi.
Ngồi trên xe, Trì Dư dựa vào vai dì Trầm ngủ thiếp đi.
Dì Trầm còn cố ý mang một tấm chăn để đắp cho Trì Dư. Còn tưởng rằng Trì Dư đã hoàn toàn ngủ say, không ngờ người đang dựa vào vai bà đột nhiên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-the-khong-che/2674903/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.