Cơ thể của Trình Ngôn từ trong suốt chậm rãi biến thành thực thể, xuất hiện trong phòng khách trống rỗng trong căn hộ của Trì Dư.
Anh nhìn bàn trà thấp kia, ngày rời đi bọn họ cùng nhau ngồi ở chỗ này ăn mì ý, hiện tại đĩa mỳ đã được thu dọn, mặt bàn đã được lau chùi sạch sẽ.
Trình Ngôn đi đến phòng bếp, trong nồi cơm cháo trắng vẫn còn ấm, ánh mắt của anh nhu hòa, xem ra cô đã chăm sóc bản thân rất tốt.
Trong tủ giày để dép lê của anh, đây là anh và Trì Dư đã mua khi cùng đi siêu thị.
Trên bồn rửa mặt trong phòng tắm có hai chiếc cốc và bàn chải đánh răng có cùng kiểu dáng nhưng màu sắc khác nhau, lông của bàn chải đánh răng màu hồng hơi cong, còn bàn chải đánh răng màu xanh kia hoàn toàn mới. Hai cái khăn mặt bên cạnh được treo gọn gàng với nhau, một cái có chút ẩm ướt, một cái khô ráo.
Vẫn còn dấu vết của mình ở đây.
Chỉ là Trình Ngôn đi một vòng quanh căn hộ, cũng không phát hiện bóng dáng của Trì Dư, đang nghĩ xem có phải mình lại đang nằm mơ hay không thì tay nắm cửa bỗng nhẹ nhàng chuyển động.
Trì Dư đứng trước cửa nhà, một tay xách đồ ăn một tay ấn khóa mật mã.
Khoảnh khắc mở cửa, cái túi trong tay rơi xuống đất cái ‘rầm’.
Cuối cùng cô đã nhìn thấy người mà mình đã ngày nhớ đêm mong trong hơn tháng nay.
Im lặng một lúc không nói nên lời, hai người bốn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-the-khong-che/2674891/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.