“Em nói có đúng không, Táp Táp.” Tay anh ta vẫn đặt trên vai cô, dùng lực không nặng không nhẹ. Ánh mắt anh ta trầm tĩnh bao khắp khuôn mặtcô, như thể đang trần thuật một chuyện bình thường trong cuộc sống .
“Cảnh Chí Sâm, hiện tại chỉ có hai chúng ta, làm ơn lột mặt nạ giảdối của anh xuống giùm.” Mục Táp nghiêm túc đáp trả,“Anh sớm biết bốnnăm nay, những việc tôi làm là vì điều gì, bất kể động lực hay mục tiêucủa tôi, đều chỉ xoay quanh một thứ duy nhất. Chẳng phải IQ anh cao lắmsao, chưa kể khôn lỏi là số một, thế mà lại không nhận ra tôi thích anh? Mỗi khi tôi nản lòng thoái chí, anh lại bố thí chút tình cảm để làm mồi nhử, châm lên ý chí chiến đấu cho tôi. Một lần rồi lại một lần, tôi hệt như con rối, bị anh đùa bỡn trong lòng bàn tay. Tôi thừa nhận, ở phương diện này, anh là cao thủ. Một kẻ ngu như tôi, không thể là đối thủ củaanh, tôi thua đẹp mặt lắm rồi. Hiện tại anh và Kiều Kiều đã công khaiquan hệ, đồng nghĩa với việc chúng ta chấm dứt trò chơi ái muội đó.”
Trước kia, anh ta và cô đều là những người độc thân tự do. Lúc ấy,hai người họ chơi trò ỡm ờ, đưa đẩy tình cảm. Tuy rằng, cô luôn phảisống trong cảm giác bất an, lo được lo mất, song thỉnh thoảng vẫn có tíngọt ngào lãng mạn. Nhưng bây giờ cô sắp lập gia đình, anh ta cũng đãđến với em gái cô, nếu tiếp tục duy trì tình cảm mập mờ khi gần khi xaấy…. quá ghê tởm, chả bằng cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/209516/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.