Từ khi Mạc Tử Tuyền rời khỏi Tống gia, bà Tống chỉ một mình sống thui thủi trong căn biệt thư rộng lớn mà quạnh quẽ. Vậy nên, hễ rảnh rỗi làMục Táp chủ động bảo Tống Vực chở cô về thăm hỏi, trò chuyện tâm sự vớibà nhiều hơn. Thành thử dạo gần đây, hai vợ chồng thường xuyên có mặt ởTống gia.
Tuy bà Tống vui vẻ nhưng đôi lúc cũng bùi ngùi trước sự vắng bóng của Mạc Tử Tuyền. Theo bà nhận xét, Mạc Tử Tuyền là nàng dâu thông minh,hiếu thuận và rất kiên cường. Nói chung, con bé là một cô gái tốt, đángtiếc lại bạc phận, gả vào Tống gia chưa được bao lâu, chưa kịp hưởngphúc đã phải chịu tang chồng, đau thương làm quả phụ trẻ. Tống Hạo mất,bà ít nhiều vẫn tồn tại lòng ích kỉ, thầm mong Mạc Tử Tuyền chấp thuậnsống bên cạnh bà, để hai quả phụ già trẻ cùng bầu bạn, nương tựa, an ủilẫn nhau. Nhưng muốn thì muốn vậy thôi, chứ bà làm gì có quyền can thiệp vào cuộc sống sau này của con bé. Mạc Tử Tuyền còn trẻ, tương lai còndài, con bé có quyền đi tìm hạnh phúc mới. Huống hồ, thời buổi này đâugiống chế độ phong kiến hà khắc ngày xưa, mà bắt phụ nữ phải thủ tiết cả đời.
Mạc Tử Tuyền đã chủ động nói với bà Tống muốn đi đào tạo chuyên sâuvề văn hóa trà đạo ở Nhật Bản, kết hợp cùng du lịch, tìm hiểu cặn kẽphong tục tập quán của nước bạn, có lẽ vài năm nữa sẽ không trở về Trung Quốc. Tâm trạng bà Tống lúc ấy rất mâu thuẫn, vừa luyến tiếc không nỡvừa thật lòng ủng hộ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219360/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.