Về phòng ngủ, Mạc Tử Tuyền rề rà thay quần áo, lau sơ mặt mũi, buộclại mái tóc bù xù. Sau, chị ta đứng trước gương săm se, đánh giá dungnhan bản thân. Đôi mắt chị ta dần mê mang ngây dại, qua hồi lâu sau mớikhôi phục trạng thái bình thường.
Chị ta chậm chạp ngồi xuống mép giường, hồi tưởng và nghiền ngẫmnhững lời bà Mạc vừa nói, còn có vẻ mặt cứng đơ không tí tẹo cảm xúc của bà ta. Dễ nhận thấy, nếu chị ta không nhanh trí, kịp thời mang Tống Vực ra làm bia chắn, thể nào bà ta cũng nhất quyết bắt chị ta lân la đếnlấy lòng cậu hai của Thương gia, nhằm tìm kiếm sự viện trợ cho Mạc gia,và chị ta lần nữa buộc lòng đóng vai trò của một quân cờ rẻ mạt, dùngsắc đẹp cùng thể xác bản thân đổi lấy nhu cầu thực tế cho Mạc gia.
Không hề khác biệt so với trước kia.
Bảy tuổi, Mạc Tử Tuyền bước chân vào Mạc gia. Từ nhỏ, cô bé Mạc TửTuyền đã thông minh hơn người, thêm phần cực chẳng đã phải trưởng thànhsớm hơn lứa tuổi, nên cô bé luôn có được sự trầm tĩnh cần thiết để suyxét mọi việc. Ngay từ lần đầu gặp mặt, cô bé đã phán đoán Mạc gia đốivới mình chỉ có hư tình giả ý. Nhất là người phụ nữ được gọi là Mạc phunhân, bề ngoài bà ta nhìn cao sang quý phái, hiền lành lương thiện,nhưng thực chất là người tham lam thực dụng.
Đêm đầu tiên tới Mạc gia, Mạc phu nhân tặng cô bé một hộp quà, bêntrong là bộ váy lông vũ trắng muốt, phần trên váy được điểm xuyết bằnghàng trăm viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219355/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.