Giờ phút này, sự xuất hiện của Tống Vực khiến tâm tình Mục Táp bỗng trở nên phức tạp.Cô hồn nhiên không biết, từ góc độ quan sát của Tống Vực, sẽ cảm thấy hình ảnh Úy Trì Lâm che chắn, bảo vệ cô là vô cùng thân mật. Hơn nữa,khi cô đã đứng vững trên mặt đất, một tay Úy Trì Lâm vẫn che hờ trên đầu cô, tay kia đặt nhẹ lên bờ vai trái của cô. Hai người thật sự đứng rấtgần, thêm cử chỉ dịu dàng, trân trọng của Úy Trì Lâm, khó tránh khỏi bịngười ngoài hiểu lầm.
Tống Vực khoan thai bước xuống, nhẹ nhàng đóng cửa xe. Thân hình caolớn đứng sừng sững tại chỗ, anh vươn tay ngoắc ngoắc, ý bảo cô lại gầnanh.
Mục Táp nằm mơ cũng không ngờ tới Tống Vực lại xuất hiện trước cửakhách sạn. Quả thật, anh từng hỏi cô cặn kẽ tên và địa chỉ khách sạn,nhưng cô nghĩ rằng, anh chỉ thuận miệng hỏi thôi. Bây chừ, nhìn thấyTống Vực bằng xương bằng thịt, cô hấp tấp tạm biệt Úy Trì Lâm, vắt chânlên cổ chạy tới chỗ anh.
Úy Trì Lâm hiếu kì nhìn sang hướng Tống Vực đang đứng. Trong lòng anh ta mơ hồ đoán được thân phận của Tống Vực, bèn nhếch miệng cười buồn,đoạn quay về xe mình, nổ máy bỏ đi.
“Sao anh tới đây?” Mục Táp chạy hơi nhanh, nên khi đứng trước mặtTống Vực, cô thở hồng hộc mấy hơi liền. Sau đó, cô tham lam dùng ánh mắt ‘nuốt chửng’ gương mặt anh, rồi thở phào nhẹ nhõm vì bản thân không gặp ảo giác, Tống Vực thật sự đến đây.
Tống Vực khẽ gật đầu, lại không mảy may hé miệng. Giây tiếp theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219351/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.