Mục Kiều sẩy thai trong tình trạng chẳng hề hay biết bản thân đangmang thai, hằng ngày vẫn vô tư diện giày cao gót đi làm. Ngày đó, MụcKiều dùng thang máy chuyển tài liệu xuống tầng trệt. Xui xẻo thay, thang máy phát sinh trục trặc, dừng giữa chừng.
Mục Kiều vốn mắc chứng sợ hãi khi bị giam cầm, tức thời lồng ngực cothít chặt, ngột ngạt không thở nổi…Lúc nhân viên sửa chữa mở cánh cửathang máy, liền nhìn thấy cảnh tượng, Mục Kiều ngã sõng soài, hôn mê bất tỉnh, sắc mặt trắng bệch, sắc máu đỏ thẫm dần xâm chiếm lớp váy màu xám tro.
Đồng nghiệp công ty hốt hoảng đưa cô ta tới bệnh viện. Bác sĩ chẩnđoán, cô ta mang thai hơn một tháng, bởi vì thiếu thận khí, khí huyếtlưỡng hư mà sảy thai.
Mục Kiều triệt để ngớ ngẩn, ngay cả muốn khóc cũng không có cảm xúchay động lực để khóc. Ngược lại, bà Kiều Tuệ Tuệ luôn âm thầm lau nướcmắt ứa mi. Tâm tình ông Mục Chính Khang xuống dốc trầm trọng, liên tụctìm đến khói thuốc độc hại.
Mấy ngày nay, Cảnh Chí Sâm luôn túc trực tại bệnh viện, hòng an ủi,xoa dịu cảm xúc Mục Kiều nhưng hiệu quả không cao. Mục Kiều buồn rườirượi, mặt mày ỉu xìu, xuôi xị, tự nhốt mình trong ốc đảo riêng. Giâyphút gặp chuyện không may, hình ảnh máu tươi lênh láng dọa cô ta sợ chết khiếp. Ở bệnh viện, tận tai nghe thấy lời bác sĩ nói, thần trí cô tatức khắc nổ tung nổ tóe. Mọi suy nghĩ liền trì trệ, cả người như chớivới giữa mép bờ vực thẳm.
Càng tồi tệ hơn, người ôm cô ta ra khỏi thang máy là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-co-duoc-tinh-yeu-tron-ven/1219330/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.