Thẳng như sắp thép, Lục Chẩm Thu gửi tin nhắn xong, cảm thấy hẳn là đã giải thích rõ ràng, chẳng qua, quả thật, đêm nay bà chủ đã chi quá nhiều tiền. Cô vẫn quyết định chờ nhà đài trả tiền cho cô, kế đến, cô sẽ trả một phần cho bà chủ.
Cận Thủy Lan nhìn thấy tin nhắn tôi là gái thẳng kia, bật cười. Lục Chẩm Thu nhắn: [Sếp, có thể kết bạn WeChat được không?]
Giữa nhân viên với nhân viên nội bội của nhà đài không thể phát bao lì xì, chỉ có thể thêm WeChat.
Cận Thủy Lan mím môi nhìn vào hai chữ WeChat, mở WeChat. Cô ấy có ba tài khoản, một cái hiện đang dùng, một cái đã dùng từ rất lâu, còn có một cái đã hai năm không đăng nhập.
Mãi một lúc sau, Cận Thủy Lan mới nhấn vào tài khoản không đăng nhập từ lâu kia. Sau khi gửi mã xác minh, màn hình chợt lóe lên, ảnh đại diện vừa quen thuộc vừa xa lạ, là lúc trước cô ấy đã mất hai ngày để chọn, sau cùng hỏi Lục Chẩm Thu: [Cô thích cái nào?]
Lục Chẩm Thu nhắn: [Cô gặp khó khăn trong việc lựa chọn sao?]
Cô ấy không phải khó lựa chọn, chỉ là cô ấy hy vọng chọn được cái mà Lục Chẩm Thu thích. Bằng cách đó thì khi Lục Chẩm Thu trò chuyện với cô ấy nhìn vào ảnh đại diện sẽ cảm thấy vui. Sự thật chứng minh rằng việc dựa vào thích ảnh đại diện, cũng không có ích gì.
Cận Thủy Lan ấn mở, liên hệ chỉ có vài người ít ỏi. Ngược lại, cô ấy vừa nhìn đã lập tức nhận ra được ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-choi/899635/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.