Tang Diên vừa nói xong, tiếng chuông vào học liền vang lên.
Âm thanh này tựa như một hồi chuông giải thoát, cậu nam sinh đeo kính thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, lại nhanh chóng nói xin lỗi. Tang Diên cũng không so đo nữa, chỉ liếc cậu ta một cái, rồi sau đó trở về chỗ ngồi.
Người xung quanh dần dần tản đi.
Lúc này trong phòng học cực kỳ yên tĩnh, đây tình trạng rất hiếm thấy khi thầy giáo chưa đến lớp.
Ôn Dĩ Phàm lấy sách giáo khoa từ trong ngăn kéo ra, mở xem nội dung của tiết này sẽ học gì, nhưng suy nghĩ lại đặt lęn chuyện vừa mới xảy ra. Nghĩ đến đến chuyện ngày hôm qua gặp nhóm Tang Diên ở căn tin, cô chậm chạp hiểu ra mọi chuyện.
Vậy là mọi người cho rằng cô cắm sừng Tang Diên, qua lại cùng với Hướng Lãng.
Ôn Dĩ Phàm nắm chặt bút trên tay.
Chẳng trách lại có người nói cô đáng ghét.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Tang Diên.
Bởi vì dáng dấp rất cao nên anh bị xếp ngồi hàng cuối cùng tổ thứ nhất, cách cô một khoảng dài. Lúc này anh đang cúi đầu, không biết là xem sách gì.
Cậu nam sinh ngồi cạnh đang nói chuyện với anh, anh cũng không nhìn sang, vẻ mặt vẫn bình thường không có gì thay đổi.
Ôn Dĩ Phàm thu hồi ánh mắt, nghĩ thầm tối nay sẽ tìm cơ hội để trực tiếp nói cám ơn với anh.
....
Nhưng đó chẳng qua chỉ là dự định của cô.
Cô không ngờ được là cô hoàn toàn không tìm được cơ hội.
Bởi vì xung quanh Tang Diên không khi nào là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-chieu/455229/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.