Bốn ngày sau, Chu Sưởng lại bay từ Quảng Châu về Bắc Kinh.
Chuyến công tác này mất tổng cộng năm ngày, đã có thể coi là khá dài.
Sau khi hạ cánh, Chu Sưởng tới trụ sở Thanh Huy trước, nghe chục người báo cáo, ký thêm hàng chục văn bản, lại duyệt hàng chục công việc, khi về đến nhà thì đã rất muộn.
Nhưng tâm trạng hắn vẫn rất vui vẻ.
Cảm giác mong chờ này chưa từng có được trong suốt ba mươi năm qua.
Kinh Hồng vẫn đang họp qua video call, đã vậy còn không đóng cửa phòng, để lộ ra một khe hở nhỏ.
Chu Sưởng lập tức nghĩ đến việc lùi về, nhưng có vẻ cuộc họp không quan trọng lắm, Kinh Hồng phát hiện ra Chu Sưởng thì khẽ liếc qua, sau đó anh giơ tay trái hướng ngón trỏ xuống dưới, đầu ngón tay chỉ vào sàn nhà ngay phía dưới, ý là “Đứng yên đó đừng động đậy”.
Thế là Chu Sưởng im lặng chờ.
Kinh Hồng mặc sơ mi trắng và đeo tai nghe bluetooth, một tay đặt trên bàn hơi rướn về phía trước. Có vẻ như bên kia nói nhảm khá nhiều nên lúc này Kinh Hồng đã tỏ ra hơi mất kiên nhẫn, ngón tay cái của anh gõ lên bàn vài lần, cuối cùng mới cắt lời đối phương, “Nói vào điểm chính đi.”
Có vẻ như bên kia bị dọa sợ hết hồn nên im thin thít mất một lúc, mãi sau mới bật được ra một câu, “Ầy, điểm chính là…”
Chu Sưởng cười cười.
Cục cưng này vẫn hung dữ và xinh đẹp như thế.
Quả nhiên cuộc gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-be-hoa-hop/3324889/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.