Mấy ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán, Kinh Hồng làm việc đến tận sáu giờ tối đêm ba mươi rồi mới lái chiếc Mercedes-Benz đến chỗ Kinh Hải Bình đón Tết.
Tài xế đã về quê trước.
Ông bà nội của Kinh Hồng đã qua đời hơn mười năm, ông bà ngoại và các cậu của anh thì sống ở một thành phố nhỏ ở nước ngoài, gia đình Kinh Hồng gặp mặt các bác các chú vào mùng 1 hàng năm, còn đêm giao thừa thì luôn làm rất đơn giản.
Kinh Hồng vào cửa đã thấy cơm tất niên được dọn ra bàn, bữa này do nhóm đầu bếp làm, bác Phó đã về nhà với con gái, bên cạnh có thêm một chai rượu vang.
Tưởng Mai lại đang nghe tiểu thuyết giám đốc mạnh mẽ. Kinh Hồng nghe thấy sản phẩm smarthome nhà mình đang đọc, “Trong lúc chờ xe cấp cứu, mặc dù Phó Tinh Nhiên người dính đầy máu nhưng lại không thèm để ý đến cái chân đã gãy của mình, hắn ta chỉ ngồi ở ven đường và xây nhà bằng mấy chục cái thẻ đen một cách cực kỳ nhàm chán…” Vì có trí tuệ nhân tạo để phân tích ngữ nghĩa nên giọng đọc khá là cảm động.
Thấy Kinh Hồng bước vào, Kinh Hải Bình bèn nói với Tưởng Mai, “Nào, con trai bà về rồi kìa, bảo con trai bà biểu diễn xây nhà bằng mấy chục cái thẻ đen đi.”
Tưởng Mai nói, “Con của tôi bị bệnh chắc?”
“Con trai của mẹ không biết làm đâu.” Kinh Hồng trả lời rồi cười nói, “Mẹ, ba, con về rồi đây.”
Kinh Hồng vẫn thích gặp mặt trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-be-hoa-hop/3324869/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.