Ngực Kinh Hồng phập phồng dữ dội trước lời mời của Chu Sưởng, anh nói, “Được.”
Chu Sưởng nhìn anh thật sâu rồi xoay người bước đi.
Trong tiếng nhạc, tiếng người và tiếng sóng biển xô vào, bọn họ quay lại bến tàu. Một bài hát nóng bỏng lại vang lên, mọi người lại bừng bừng sức sống, các cô gái quay thân xoay tròn, váy áo tung bay trong gió biển, đỏ và vàng hòa quyện động lòng người.
Kinh Hồng và Chu Sưởng lại không hề nán lại, bọn họ đi thẳng qua sàn nhảy để ra bến tàu.
Người lái thuyền biết mặt bọn họ, sau khi chào hỏi thì hai người lập tức lên thuyền máy.
Không gian thuyền máy nhỏ hẹp, Chu Sưởng cao gần mét chín cảm thấy cặp chân của mình hơi khó chịu, Kinh Hồng lẳng lặng nhìn hắn.
Tiếng động cơ khi thuyền máy chuyển động rất lớn, cả hai không ai nói chuyện mà chỉ nhìn vào bóng lưng người lái thuyền địa phương trong bóng đêm và hướng điểm đến ở nơi xa.
Con thuyền rẽ sóng, mặt nước tĩnh lặng bị quấy nhiễu dập dềnh mỗi nơi thuyền máy đi qua, bọt trắng xóa bắn lên tung tóe.
Cuối cùng cũng tới căn nhà trên đảo tư nhân mà Chu Sưởng đặt.
Chu Sưởng mở cửa để Kinh Hồng đi vào trước.
Tiếp theo Chu Sưởng gọi điện thoại yêu cầu tất cả phục vụ trên đảo rời khỏi đây, thậm chí còn nhìn theo bọn họ đến khi đi xa.
Rồi sau đó Chu Sưởng cũng không bật đèn, câu đầu tiên hắn nói sau khi rời bãi cát là, “Tôi đi lấy rượu. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-be-hoa-hop/3324863/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.