Kinh Hồng và Chu Sưởng tách nhau ra suốt cả buổi sáng sau khi chào tạm biệt, Chu Sưởng tham gia phiên song song về điện toán đám mây còn Kinh Hồng lại tham gia phiên khác.
Bọn họ gặp lại nhau khi ăn trưa tại nhà hàng trong khách sạn.
Lần này cả hai đều dẫn theo vài cấp dưới và ngồi vào bàn của mình, bọn họ chỉ liếc nhìn nhau từ xa và không ai chào hỏi ai.
Buổi trưa khách sạn phục vụ đồ ăn Tây, Chu Sưởng nhận ra ánh mắt của hắn luôn vô thức bay về phía bàn của Kinh Hồng khi ăn cơm.
Trong khách sạn rất nóng, Kinh Hồng không mặc áo vest mà vẫn mặc chiếc áo sơ mi cao cấp màu xanh nhạt buổi sáng, anh vừa cắt thịt bò trên đĩa vừa nói chuyện với những người khác. Có vẻ như các quản lý cấp cao trên bàn ăn nói chuyện rất giỏi, có nữ có nam và nói toàn những lời hay ý đẹp, tiếng cười thường xuyên vang lên từ bàn ăn này, Kinh Hồng thì hoặc là nhìn mọi người cười hoặc tiếp tục cắt thịt bò, khóe môi anh vẫn đong đầy ý cười, đôi khi còn đáp lại vài câu.
Chu Sưởng nhớ lại dáng vẻ khách sáo xa cách, cứ mở miệng là “giám đốc Chu” của Kinh Hồng mỗi khi thấy mình, hắn chợt cảm thấy không vui.
Nhìn được một lúc, cuối cùng Chu Sưởng cũng dời ánh nhìn, hắn ăn hết chỗ sò điệp chiên còn sót lại trên đĩa rồi ném dao dĩa đi, thậm chí dao dĩa rơi xuống đĩa còn phát ra âm thanh “loảng xoảng”.
Quản lý cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-be-hoa-hop/3324854/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.