Tống Á Hiên dọn dẹp xong liền đứng ở quầy chờ bọn hắn để tính tiền.
Á Hiên thật sự rất tiếc về số thuốc đó ,phải nói tiếc đến đứt ruột luôn.
Bọn hắn đi lại ,mỗi người mua mấy lon bia với mấy chai rượu.
Học sinh chưa tốt nghiệp cấp ba mà đã tập tành uống rượu uống bia như thế quả đúng là hư hỏng.
- Tên Tống Á Hiên sao ? Là em của con nhỏ đó à ?
- Anh ăn nói cẩn thận, chị tôi là Tống Hiền không phải là con nhỏ này nhỏ nọ.
Tống Á Hiên nghiêm túc nhắc nhở ,cậu không nhìn Mã Gia Kỳ càng không thể nghe được cái câu nói bỡn cợt đó của hắn.
Mã Gia Kỳ cười khinh thường một cái sau đó liền lật mặt bóp chặt hai má Tống Á Hiên mà kéo sát về phía mình.
- Mày lên mặt dạy đời ai ? Chị mày gia thế ra làm sao ? Giàu có như thế nào mà tao phải biết tên chị mày ? Mày thử nói tao nghe .
- Bỏ tôi ra.
- Mày nói được tao liền bỏ.
Gia Kỳ cười cười ,ánh mắt hắn vừa thích thú lại có đôi chút ngạo mạn khiến Tống Á Hiên bực tức càng chồng chất bực tức.
Đang trong tình thế cảm xúc sắp không kiềm được mà định ra tay đánh người thì tiếng chuông của cửa hàng lại vang lên. Là ông chủ của cậu đến.
- Làm gì vậy ?
Ông chủ 24 tuổi của cậu tên là Tô Mộc Quan lạnh giọng hỏi ,Gia Kỳ vẫn không buông, miệng lưỡi phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649691/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.