Một tuần trôi qua tung tích của Tống Á Hiên chẳng hề có khiến tinh thần ai nấy đều suy sụp không ít.
Bệnh tình của mẹ Tống càng ngày càng trở nặng ,gương mặt xanh xao ,môi trắng bệch và người chăm sóc bà chỉ có một mình ba Tống.
Đinh Trình Hâm hôm nay cùng ba đi qua nhà đối tác làm ăn viếng đám tan từ sáng sớm ,dạo này trời hay mưa ,không khí cũng bắt đầu lạnh dần.
Đinh Trình Hâm luôn lo lắng về Tống Á Hiên ,một người rất ưa chịu đựng như cậu không biết có chăm lo tốt cho bản thân không nữa.
Ngồi trong nơi tổ chức đám tan ,những hạt mưa cứ đua nhau rơi ào ạt trên mái nhà.
Tai Trình Hâm bắt đầu ù đi ,ánh mắt nhìn ra khung cửa kính mà trầm tư suy nghĩ đến lạ.
- Xin phép tôi ra về ,mong gia đình sớm quên đi sự mất mát này.
- Cảm ơn anh Đinh ,để chúng tôi tiễn anh ra về.
- Không cần đâu ,các vị cứ ở đây ,chúng tôi đi được.....đi thôi Đinh Trình Hâm.
-.....
- Đinh Trình Hâm !
- À dạ....
Trình Hâm hoàn hồn đứng dậy theo chân ông ra về ,Đinh Trình Hâm cầm chiếc ô trong suốt trên tay cùng ba đi ra xe nhưng chưa kịp bước lên thì Trình Hâm đã thay đổi ý định.
Hắn muốn tự đi bộ về ,lỡ đâu cơ duyên sẽ đến với hắn thì sao.
- Con đúng đó làm gì ? Mau lên xe.
- Con phải qua nhà bạn gần đây làm một số thứ ,ba về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kho-bao-gap-kho-tinh/2649555/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.