Editor: Puck -
Bên tai hơi ồn ào, cô nghe thấy tiếng Lâm Bân sau khi lớn lên lâu rồi không nghe thấy, hơi tục tằng hơi lỗ mãng, nó đang âm ĩ: “Đều do mẹ bình thường nói con trai như thế này con trai như thế kia, con đều không cảm thấy con tốt hơn chị con chỗ nào, thế hệ của mẹ đều có quan niệm như vậy! Mẹ xem mẹ ép chị như vậy! Nếu không phải tại mẹ, chị ấy có thể uống rượu tới mức đó sao?”
Bên cạnh là tiếng khóc của Phan Quyên, còn có Tô Hạ kiên nhẫn ôn hòa khuyên nhủ: “Lâm Bân tạm thờ bớt đôi câu, chị em bởi vì chuyện tìm việc làm nên mới uống rượu, cậu ấy sắp tỉnh, cũng không muốn nhìn thấy em náo loạn như vậy.
Lâm Khinh Ngữ từ từ mở mắt trong tiếng ồn ào, cô vừa mở mắt, Phan Quyên đã nhìn thấy: “Khinh Ngữ à? Khinh Ngữ tỉnh rồi.”
Bà vừa kêu, mấy người trong phòng đều vây quanh.
Lâm Khinh Ngữ quay đầu nhìn lại, bên cạnh là khuôn mặt của Phan Quyên già nua hơn khi còn bé không biết bao nhiêu, mái đầu bạc trắng, mặt mũi nhăn nheo, bên cạnh chính là Lâm Bân và Tô Hạ, bọn họ đang lo lắng nhìn cô.
Phan Quyên vừa gạt lệ vừa lảm nhảm: “Con đứa bé này, tước kia nói không về liền không về nhà, áp lực bên ngoài lớn, nhưng mẹ không nói không cần con, sao con có thể đối xử tệ bạc với thân thể mình như vậy, uống rượu đến ngộ độc.”
Ánh mắt Lẩm Khinh Ngữ lại đảo một lần nữa, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-ngu/1918306/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.