Sau khi Lâm Khinh Ngữ trở về từ khu rừng nhỏ, buổi chiều vừa hay không có tiết, nên cô ở trong phòng ngủ ủ rũ học tiếng Anh, Vương béo mồm đang chóp chép ăn đồ ăn vặt mở cửa đi vào, treo cái áo khoác ngoài lên xong, hiếm có khi nào không ngồi trước máy tính chơi điện tử ngay, mà sán lại gần Lâm Khinh Ngữ, vỗ vai cô nói: “Người anh em.”
Lâm Khinh Ngữ quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt cậu ta ẩn chứa ánh mắt tò mò soi mói, cô không để Vương béo mở miệng tiếp tục nói nốt, liền chặn luôn: “Trước đây tớ chưa từng làm gì Lý Tư Hà cả, hiện giờ đã chia tay, chỉ như vậy thôi, không còn gì khác nữa.”
Bị nói trúng tim đen, nên Vương béo không ho he gì thêm nữa, chỉ vừa ăn vặt vừa đi tới chỗ bàn của mình: “Lâm Thanh Vũ, sao tớ cứ có cảm tưởng hai ngày nay cậu khang khác thế nào ấy?”.
Lâm Khinh Ngữ thoáng đờ người, kín đáo dò hỏi: “Khang khác chỗ nào?”.
“Trở nên thông minh hơn.”
Phải……
Cô quả thực không thể khống chế được sự thay đổi này, vì cô hoàn toàn có thể tưởng tưởng ra được, “bản thân” trước đây có thể thích Lý Tư Hà, “bản thân” lưu giữ một file X trong ổ cứng, cùng với đó là việc “bản thân” không hề có một chút bút tích nào trong tất cả những cuốn sách giáo khoa thì ngu xuẩn đến cỡ nào.
Nội tâm Lâm Khinh Ngữ thật sự không chút nể nang phỉ nhổ chính mình thân là một người đàn ông nhưng lại sống một cuộc sống quá vô dụng.
Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-ngu/120923/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.