Editor: Ngonhinlalien
Beta: Jenny Thảo
Tuy nói là khu vực xa xôi, nhưng đối với những người tu đạo, thì chỉ cần mất một chút thời gian ngự kiếm là đến. Huống hồ một chút thời gian này còn bao gồm một người nào đó giả vờ yếu đuối, một hai phải muốn đứng cùng một kiếm với Giản Tố Ngu. Cả ba người nằm không cũng trúng đạn, bất thình lình bị đông lạnh bởi hàn khí lạnh lẽo, hứng khí lạnh đến nổi da gà đầy người, chỉ có thể ê răng mà im lặng nhìn trời.
Đường vào cửa Thành Tam Giang
Trên đường phố đông nghịt người, những hàng rong muôn màu muôn vẻ, người đi đường trên phố đều thoải mái vui sướng: Có người vì một thứ đồ gì đó mà cò kè mặc cả, có người ngồi kiệu chạy nhanh qua, còn có người nghỉ chân thưởng thức phong cảnh sông nước bao xung quanh thành. Một nơi trần thế tràn ngập hơi thở phồn hoa đập vào mặt.
Mặt trời chiều ngả về Tây, mấy bóng hình tuấn dật phi phàm đi trên đường cái. Hơn nữa hơi thở và khí chất mờ ảo áp đảo nhân gian của người nọ thật sự rất khó để bỏ qua, nổi bật đến nỗi khiến không ít cô nương áo hồng váy lụa thi thoảng ngoáy đầu lại liếc mắt nhìn bọn họ vài lần.
"...Ta cảm thấy Thiên Đô Vân Hải có chút hiểu lầm về định nghĩa "tòa thành chết"." Nguyệt Hoàng Mẫn nhún vai.
"Thật kỳ quái." Bồ Tân Tửu nói thầm.
Phía Đông có tin đồn rằng, Thành Tam Giang nhiều năm trước, người xưa đi vào thì không có ra. Người vào thành có mười thì bảy chín người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-cuong/1680794/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.