Trần Lưu ôm cô ngồi xuống ghế piano, vừa xoa cặp núi tuyết, vừa liếm bên gáy cô.
Bạch Chỉ bị anh bắt nạt chống hai tay ra sau, chỉ cần không cẩn thận chống lên phím đàn, tiếng đàn hỗn loạn sẽ phát ra âm thanh dày đặc, cô sợ tới mức lập tức thu tay lại, ôm chặt lấy phía trước của anh.
Tay Trần Lưu giam giữ eo cô, thân dưới ép vào mà cọ xát lẫn nhau tìm khuây khoả, đột nhiên hỏi: “Chơi một bài chứ?”Mắt Bạch Chỉ giăng đầy sương mù say đắm mà lắc đầu, lại chỉ chỉ.
“ được không? … Lúc còn rất nhỏ, học trong một lớp bồi dưỡng, ưm ưm… Giáo viên đệm nhạc có dạy…”*Tên gốc là: Twinkle, Twinkle, Little Star“Được.
” Trần Lưu làm cô xoay người lại mặt hướng về phía dương cần, bao quanh cô từ phía sau, cằm áp bên tai cô, “Làm đi, đàn cho thầy em nghe một bản.
”Khi đang nói, một bàn tay to xốc váy dài của cô lên, làn váy che đậy người dưới của hai người, bàn tay đi vào trong mà vuốt ve, sờ đến một chỗ lại làm anh ngẩn ra.
Cô gái nhỏ hôm nay mặc một cái áo lông màu trắng xù xù cùng với váy dài ca rô màu nâu đỏ, là sự phối hợp khéo léo dịu dàng, nhưng không ngờ tới ở dưới váy, không phải một đôi vớ lót bình thường, mà là loại có dây treo, làm bằng ren.
Tiện cho anh, kéo quần lót nhỏ xuống là có thể cắm vào.
“Cả ngày chỉ nghĩ làm sao để thay đổi đa dạng quyến rũ thầy giáo đúng không.
” Trần Lưu ngậm lấy vành tai mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-vu-trong-trai-tim-anh/3793333/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.