Buổi chiều kết thúc bài tập luyện, học trưởng và Bạch Chỉ định 7 giờ rưỡi tối tới phòng vũ đạo luyện thêm hai giờ nữa, cũng lo lắng cho thầy: “Thầy Trầnkhông cần phải vất vả đến lần nữa, tự bọn em cũng có thể.
”Trong mấy ngày nay, đã học xong động tác, luyện tập nhiều hơn là được, không cần thầy chỉ đạo cả ngày nhìn chằm chằm dạy bảo, cách một hai ngày lại đến nghiệm thu thành quả lại chỉnh sửa và chỉ điểm.
Giáo viên khác thấy vậy đều vui mừng, có thể nhẹ nhàng rất nhiều.
Nhưng thầy Trần coi như không nghe thấy, cũng không đáp lại, xụ mặt, hết giờ làm trực tiếp rời đi.
Coi hai học sinh như không khí trong suốt, ai cũng không thèm liếc mắt một cái.
Học trưởng có chút xấu hổ, “Thầy Trần có phải có ý kiến gì với anh không?”Bạch Chỉ lắc đầu, “Anh ta đối với ai cũng như vậy, mặc kệ hắn.
”7 giờ 25 phút tối, Trần Lưu đến còn sớm hơn so với học sinh, xuất hiện ở trong phòng vũ đạo.
Trò đùa kiểu gì vậy, tên nhóc này ngay trước mặt anh cũng dám chọc ghẹo học sinh của anh, đêm nay còn mu anh đi?Muốn trai đơn gái chiếc buổi tối ở trong phòng vũ đạo, làm gì với học sinh nữ của anh?!A.
Thầy Trần trong lòng cười lạnh.
Bạch Chỉ và học trưởng vừa nói vừa cười đi vào phòng vũ đạo, phát hiện thầy Trần đã tới.
Học trưởng lập tức bắt đầu câu nệ, chào hỏi thầy.
Sau đó dưới ánh mắt khắt khe của thầy giáo, cường độ luyện tập cao hơn một giờ, chân học trưởng đều mệt mềm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-vu-trong-trai-tim-anh/3793309/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.