“Ngươi là ai?” Canh Nhị nhìn thẳng về phía người tới, đưa tay đẩy chiếc quạt phong lưu kia ra.
“Bỉ nhân họ Ngô, thương nhân tới từ xứ Mân, tiểu mỹ nhân, ngươi có tỷ hay muội nào không?” Người tới mới nói được hai câu đã lộ ra mục đích thực sự.
“Còn phải coi liệu trong mệnh của ngươi có cưới được vợ không đã? Chìa tay ra.” Qua mấy tháng trui rèn, Canh Nhị đã có kinh nghiệm để đối phó với những tên lưu manh, *** dê này.
Kiểu như tên họ Ngô này, chắc thuộc loại háo sắc phong lưu nhưng không hạ lưu, hơn nữa dựa vào câu hắn hỏi có tỷ muội hay không là biết, hắn cũng không có thích ‘hoa cúc’ của y.
Thông thường người có ý với ‘hoa cúc’ của y, tiểu ma đầu rất thích ăn dấm nhà y đều sẽ làm hoa cúc của đối phương xui xẻo ba tháng liền, biến thành hoa loa kèn là kiểu nhẹ nhất.
Nam tử họ Ngô chìa tay ra, Canh Nhị khẽ sờ một cái.
Bỗng nhiên, Canh Nhị cau có, kinh ngạc nhìn nam tử họ Ngô, “Ngươi là người phía sau Phương Ngũ? Vậy ngươi có biết…”
“Tránh ra tránh ra! Đại nhân nhà ta có việc cần làm.” Một tiếng thét to, hai tên gia đinh áo xanh mũ tam giác tiến lên đẩy nam tử họ Ngô ra.
Canh Nhị đang nói dở thì bị cắt ngang.
Nam tử cau mày, đương định giở mặt quát lớn, nhưng khi nhìn thấy người vừa tới thì liền lặng lẽ lui một bước, nghiêng người giữ im lặng.
“Ngươi chính là thần toán Hậu Thổ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704680/quyen-17-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.