Tài liệu vừa xuất hiện, tu giả xem chiến đều bắt đầu nghị luận.
Trong đó có rất nhiều “tiền bối” từng tham gia Đại hội Thử Linh trước đây, lúc này vừa nghe đề mục, lại vừa nhìn tài liệu thì có người cười nói:
“Đề bài vẫn như trước đây, cửa thứ nhất đều là công nhận 999 loại tài liệu, chỉ cần người nào bình thường học rộng hiểu nhiều thì cửa này cũng không khó.”
“Sư thúc, nếu có người mang theo ngọc giản chứa tư liệu về tài liệu sẵn trên người, không phải rất có lợi sao?” Nhị đệ tử của Vạn Bảo Môn – Vạn Trinh khó hiểu hỏi.
“Ha ha!” Vạn Hữu Tường – người từng tham gia Đại hội Thử Linh lần trước của Vạn Bảo Môn cười to nói: “Tuy ngọc giản có thể nhanh chóng ghi lại, nhưng muốn hiểu được và thông hiểu đạo lý lại vẫn cần thời gian, bằng không mọi người chỉ cần khắc một đống nội dung ngọc giản trong đầu, chứ căn bản không cần tu luyện. Huống chi thời gian để công nhận một loại tài liệu chỉ có hai mươi hốt, chớp mắt là qua, nếu không thực sự nhận biết được nó, dù tới lúc đó có tìm kiếm trong đầu cũng mất một khoảng thời gian. Hửm?!”
“Sư thúc, xảy ra chuyện gì?” Đại đệ tử Vạn Bảo Môn – Vạn Khương lập tức nhìn về phía Vạn Hữu Tường.
“Đề bài lần này… không bình thường!” Vạn Hữu Tường thần sắc nghiêm túc nhìn chăm chăm vào bức màn nước, lập tức lại lo lắng nhìn về phía đệ tử Vạn Đan nhỏ nhất cũng có thiên phú nhất của Vạn Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704527/quyen-10-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.