Canh Nhị đi xa vẫn nói nhỏ vào tai Truyền Sơn, “Ngươi bảo ta bán đan dược biến hình linh thú cho Dương lão nhi, hắn có thể trả cho ta bao nhiêu linh thạch?”
“Không phải ngươi bảo ít dùng đan dược tốt hơn sao?” Truyền Sơn quàng vai Nhị béo nhà hắn đi về phòng.
Kỷ 14 không muốn nhìn hai người dính lấy nhau, cố ý đi tụt về phía sau.
“Cái đó khác chứ. Động vật bình thường muốn biến thành linh thú trừ phi có cơ duyên lớn, bằng không chỉ dựa vào hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, có hấp thu tới hết thọ hạn cũng không có bất kỳ tác dụng gì. Nhưng nếu có thể khai trí sớm, vậy lại khác, chúng có thể bắt đầu tu luyện như người. Đan dược biến hình cũng chỉ làm chúng biến thân thành nhân loại, đi lại nhân gian tiện hơn thôi, cũng không có ảnh hưởng quá lớn với thân thể.”
“Sao Đào Hoa tới giờ vẫn chưa về?” Kỷ 14 ngắt lời, hắn hơi lo tiểu tử xấu e sợ thiên hạ êm ấm ấy gây chuyện thị phi bên ngoài.
Canh Nhị quay đầu bĩu môi, “Người nọ ngươi căn bản không cần lo cho hắn, yên tâm đi, đi đâu hắn cũng không chết được.”
“Ngươi quen Đào Hoa lắm à?” Kỷ 14 đi lên hai bước, song song với hai người.
“Ta không thèm quen với hắn!” Canh Nhị nắm chặt tay thành đấm, vẻ mặt căm giận: “Hắn thích ức hiếp người khác, ức hiếp xong còn ăn quỵt! Đúng rồi, nếu hắn mượn linh thạch hay ma thạch của các ngươi, ngàn vạn lần đừng cho hắn mượn, hắn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704519/quyen-10-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.