Dựa vào Lôi phù của Canh Nhị và kiếm khí sắc bén vô địch của Truyền Sơn, mọi người đã nhanh chóng mở đường thoát khỏi vòng vây đánh lén.
Một mạch chạy ra khỏi trăm dặm, Truyền Sơn đột nhiên dừng bước.
“Được, ở đây đi.”
Canh Nhị ngẩng đầu, mơ hồ cảm giác được tâm ý Truyền Sơn.
Kỷ 14 từ từ thả chậm bước chân, cầm kiếm Sát Lục đứng bên cạnh Truyền Sơn.
Canh Nhị bỗng nhiên “a” lên một tiếng, nhanh chóng nhìn Kỷ 14 một cái.
Xảy ra chuyện gì? Truyền Sơn dùng mắt hỏi.
Canh Nhị gãi đầu, cảnh tượng vừa hiện lên trong đầu y là gì? Kỷ 14 sao lại…
Sợ Truyền Sơn lo lắng, Canh Nhị lắc đầu, tỏ vẻ không có gì.
An Nhiên thu phi kiếm lại, đi bước một tới phía Kỷ 14.
“Bụp!” Một bó cỏ đuôi chó đập lên ngực An Nhiên.
An Nhiên giận tím mặt, dù tính tình nàng có hào hiệp tới đâu, một trong những cấm địa của con gái bị đụng chạm đến bảo nàng sao có thể nhịn cơn giận được?
“Ngươi là kẻ quái dị! Đừng có chắn đường, tránh ra tránh ra!” Đào Hoa ác nhân tố cáo trước, chân to trượt một cái, người đã dán lên Kỷ 14.
Kỷ 14 lắc người một cái, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của An Nhiên rồi, lại đứng thẳng người lên, mặc Đào Hoa không xương tựa trên người hắn.
“Thập Tứ ca ca, ngươi yên tâm, người ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt. Mặc kệ tính mạng, hay là trinh tiết của ngươi.”
“Phì!” Truyền Sơn nhìn Đào Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704509/quyen-10-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.