‘Sơn trung vô giáp tử, động trung vô tuế nguyệt’, thời gian nửa tháng loáng cái là qua.
Một chiếc đầu lâu hai mắt bốc lửa khổ cực lăn về phía bờ đầm lầy máu.
Truyền Sơn vừa nhổ bùn và đỉa trong miệng ra ngoài, vừa cố gắng để đầu mình lăn trên mặt đầm. Tinh thần lực qua nửa tháng đã có thể tu luyện để đầu lâu tự bay lên, tuy vẫn hơi khó khăn, nhưng tốt xấu gì cũng có thể miễn cưỡng hoạt động.
Tư thế xấu thì thì thôi kệ, hữu dụng là được. Mất tầm nửa ngày, Truyền Sơn cuối cùng cũng lăn được lên bờ.
Giải thoát rồi! Cuối cùng đã rời khỏi cái đầm lầy chết tiệt kia.
Nhưng mà… Hiển nhiên hắn đã quên một số việc, đó chính là bên bờ đầm lấy vẫn có vô số sâu, nếu chỉ luận số lượng thôi, thậm chí sâu còn nhiều hơn cả trong đầm máu.
Truyền Sơn nhìn chằm chằm biển nhuyễn trùng gần như mênh mông vô bờ trước mặt, khóc không ra nước mắt.
“Tiểu Lam, tới đốt lửa đi!”
Tiểu Lam không có phản ứng, thức hải của hắn lại đột nhiên rung động kịch liệt một trận. Truyền Sơn sợ vội vã thu tâm thần lại, xảy ra chuyện gì thế? Lẽ nào tinh thần lực hắn tu luyện xảy ra vấn đề à?
Tiểu Lam tựa hồ cũng có chút kinh hoảng, “sùng sục” chui ra từ trong dòng suối máu trong thức hải. Thì ra nhóc này giấu mình xuống dưới đó.
Suối máu đang co rút lại, cả thức hải đều đang co rút lại vào trong.
Lần đầu tiên Truyền Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704439/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.