Khi đoàn người thái tử Lãng quốc giơ đuốc tìm tới cửa hầm mỏ, Minh Linh Tử cũng vừa mới hiện thân trước mặt thái tử.
“Ra mắt thái tử điện hạ.” Miệng Minh Linh Tử nói chào nhưng thắt lưng cũng không khom chút nào.
Thái tử Lãng quốc lập tức xoay người xuống, chu đáo khom người cười nói theo cấp bậc lễ nghĩa: “Chào đạo trưởng.”
Minh Linh Tử thầm quan sát vị thái tử Lãng quốc này, vẻ kinh nghi chợt lóe qua trên mặt, “Không biết thái tử điện hạ đến đây là vì việc gì?”
“Ha hả, chút việc tư mà thôi. Đúng rồi, nghe nói toàn bộ nô lệ mỏ đã bị bắt hết lại?”
Đã là việc tư đương nhiên không nên hỏi tỉ mỉ làm gì, Minh Linh Tử cũng mặc kệ những chuyện thế gian này, thuận miệng đáp trả: “Ừ, phần lớn đã tập trung được rồi, chỉ còn mấy con chuột lọt lưới không biết chạy đâu thôi.”
“Đạo trưởng ở đây khổ cực rồi, vậy Triêu Nguyên liền không quấy rầy đạo trưởng thi pháp nữa, đạo trưởng cứ thoải mái đi.
Minh Linh Tử nghe vậy cũng không lập tức rời đi, mà là lại mịt mờ quan sát vị thái tử điện hạ này mấy lần, lúc này mới hơi gật đầu xoay người rời đi. Nhưng hắn cũng không rời đi hẳn, mà là xoay một vòng, dùng ẩn thân thuật ẩn mình, trốn trong tối thầm dò xét ý đồ đến đây của vị thái tử này. Nếu hắn không nhìn lầm, vị thái tử điện hạ này không phải người thường đâu!
Minh Linh Tử vừa đi, nụ cười mỉm trên mặt Tiết Triêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704346/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.