Truyền Sơn giết chết tên nô lệ mỏ gian *** nữ nhân xong, đầu óc nhanh chóng tỉnh táo lại.
Năm người này hắn một người cũng không muốn buông tha. Tuy nói với tình trạng hiện tại của hắn, muốn đối phó bốn người này khá trắc trở, nhưng nếu như một lòng muốn giết chết đối phương vậy đương nhiên lại là một cách nói khác.
Đối với hắn, giết người dễ hơn đả thương người nhiều. Được đặc huấn quân đội, đối với cách lợi dụng hoàn cảnh kết hợp lực lượng bản thân phát huy lực sát thương lớn nhất thế nào, hắn có thể vận dụng thuần thục.
Nếu thiếu niên tên Á sinh có thể thầm trợ giúp hắn một tay, vậy phần thắng của hắn càng lớn hơn nữa.
Chẳng qua, hắn không biết lá gan thiếu niên kia làm sao, thấy hắn ta tới giờ còn chưa xông ra, có khả năng là bây giờ đã bị dọa nhũn cả chân rồi, như vậy hắn sẽ không thể trông cậy đối phương còn có thể đến giúp hắn được.
“Ngươi là cái thứ gì?” Vừa nhìn thấy rõ hình dáng Truyền Sơn, tên nô lệ mỏ lên tiếng càng hoảng sợ.
Đây còn là người sao? Không phải xác chết vùng dậy chứ?
“Ta là người muốn giết các ngươi.” Truyền Sơn âm trầm nói.
Truyền Sơn vừa mở miệng, đối phương đã không còn sợ, chỉ cần là người sẽ không có gì phải sợ.
“Tên đáng buồn nôn này, thật to gan! Dám tới đánh địa ngục ngũ hổ chúng ta ư!”
Truyền Sơn không rảnh châm biếm những người này. Dù sao người thế này ở đâu chẳng có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704314/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.