La Truyền Sơn không hề nhúc nhích, nhìn lên đài, tinh thần đề phòng.
Canh Nhị giật mình, nhưng không quay đầu lại.
“La Truyền Sơn không tới sao?” Đạo sĩ trẻ tuổi nhíu mày hỏi ngục tốt trung niên.
Ngục tốt trung niên vội ôm sổ điểm danh, “Xin hỏi đạo gia, ngài biết hắn tới vào ngày nào không ạ?”
“Đã tới khoảng 10 ngày rồi.”
Ngục tốt trung niên lẩm bẩm nói trong miệng, “Mười ngày… Mười ngày… Mười ngày này đã tới ba người. Ta xem thử, tên của họ là gì. Có rồi! Tân 279. Hắn chắc là có mặt.”
“Tân 279! Bước ra phía trước!” Ngục tốt trung niên lập tức rông to hơn.
Truyền Sơn cảm thấy mấy ánh mắt đều ở trên người hắn, đôi tay nắm chặt, đi về phía trước.
“Vừa rồi đạo gia gọi vì sao không ra khỏi hàng?” Ngục tốt nhìn hắn đi tới dưới đài, lập tức sai người giữ lấy hắn, tức giận quát hỏi.
“Người nơi đây toàn gọi là Tân 279, tên của bản thân sắp quên mất rồi.”
“Ngụy biện!” Ngục tốt trung niên muốn cho hắn chút mặt mũi, nhưng không biết người này có liên quan thế nào tới đạo sĩ, nhất thời cũng không dám ra tay, mà là nhìn về phía đạo sĩ, chờ đợi họ phân phó.
Đạo sĩ trẻ tuổi liếc mắt xuống, mặt vô biểu tình nói: “Ai vậy? Sao dám đứng nói chuyện cùng ta?”
Mã Diêm Vương vừa nghe, lập tức gào với Truyền Sơn: “Ngươi tên nô lệ kia, còn không quỳ xuống cho đạo trưởng!”
Truyền Sơn biết rõ lúc này không phải lúc hắn biểu hiện tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/2704307/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.