Truyền Sơn một đường tách khỏi đội tuần tra, một đường này có rất nhiều đội tuần tra. Dù sao đi nữa, ngoại trừ lều của quốc sư ra, lều của Tam hoàng tử cũng cách đó không xa.
Nếu như ta thân mang tuyệt thế võ công thì sướng rồi, không làm thì thôi, đã làm thì làm luôn cả tên Tam hoàng tử nữa! Đáng tiếc ta biết rõ hoàng đế tương lai của Lãng quốc ở đây mà cũng không thể tạo ra cơ hội ám sát hắn cho Hi quốc được. Ai!
“La cà lăm. Ngươi ở đây làm gì đấy?”
“Hỏng! Là tri huyện lệ thuộc doanh đội kỵ binh, Duẫn thị phi [shìfēi]. Hăn sao tự dưng lại xuất hiện? Truyền Sơn giận mình vừa thất thần không nhìn đường, lại gặp phải người quen.
Duẫn thị phi đương nhiên không tên là Duẫn[yǐn] thị phi, tên của hắn vốn là Duẫn Ti Phỉ [sīfěi]. Chỉ vì khuôn mặt người này cứ làm người ta mê mẩn, đặc biệt trong quân doanh lợn mẹ đều thành mỹ nữ, tự nhiên là đi tới đâu đều có thể rước lấy một ít thị phi, thời gian trôi qua, bọn lính cứ ngầm gọi hắn là ‘Dẫn[yǐn] thị phi’.
Hắn cũng không nghĩ gì về người này, hắn đâu có hảo nam sắc. Nhưng Duẫn thị phi này cũng không biết vì sao cứ thích gây với hắn. Trước đây bằng chức thì không tính, nhưng đến lúc người này tăng lên một cấp, từ đó lớn hơn hắn một cấp đè chết người, làm hắn thấy người này là phải đi đường vòng.
“Ta, ta…”
“Ngươi cái gì mà ngươi? Đường đường một vị Thiên hộ trưởng mà nói cũng chẳng nên lời, ngươi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet/114876/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.