Bóng cây ở trong cơn cuồng phong lắc lư bất định.
Tuyết Nhai ngẩng đầu, ánh mắt trống rỗng đờ đẫn mà nhìn ánh trăng xa xa trên bầu trời.
Giọng nói thanh thúy càng trầm thấp khàn khàn:
Năm ấy cũng là một buổi tối hàn lãnh như thế này, nàng bị khóa ở trong sài phòng băng lãnh, không người hỏi thăm.
Mẫu thân của Tuyết Nhai đã từng là danh kỹ thanh lâu, có một lần ngoài ý muốn mà mang thai với một ân khách, thiên cầu vạn cầu, thậm chí còn len len dốc ra toàn bộ ngân lượng dùng để chuộc thân, mới có thể lay động được nam nhân nọ mua lại hai mẹ con nàng.
Vào nhà nam tử đó, chỉ được làm thị tỳ (hầu nữ),ngay cả thiếp cũng không được thừa nhận.
Thế nhưng mẫu thân nàng vẫn như trước vạn phần cảm kích, bởi vì rốt cuộc cũng thoát ly được cái thanh lâu đã hủy diệt suốt đời bà ấy, còn ban cho bà một nữ nhi mỹ lệ nhu thuận như vậy.
Nhưng mà, khi ác mộng kia vừa kết thúc, cũng là lúc một ác mộng khác bắt đầu.
Phụ thân của Tuyết Nhai đối với mẹ con họ cũng không tốt, bởi vì nữ tử xuất thân từ thanh lâu luôn luôn bị người khinh thường — Ai mà biết nàng có phải là thân sinh của hắn hay không, hay lại là tạp chủng của một tên nam nhân khác?
Về sau, gia cảnh nhà phụ thân sa sút, bán của cải để lấy tiền cầm cự, thậm chí kể cả mẹ con nàng cũng bị hắn đem làm vật phẩm mà bán đi.
Mùa đông năm ấy, Tuyết Nhai có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-kiem-chi-giang-son/1306054/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.