Rượu vang vàng óng sóng sánh bên thành ly, điện thoại di động vốn đang im lặng bất đắc dĩ rung lên, chất lỏng lạnh lẽo tràn ra khỏi ly, rơi xuống đầu ngón tay thanh mảnh trắng nõn. 
La Tại Dân tùy ý lau đi, cầm điện thoại mở lên màn hình. 
[Bảo bối, đừng phớt lờ tôi có được không?] 
[Vì sao lại muốn chia tay?] 
[Em nghe điện thoại một lát được không?] 
Ngón tay thờ ơ lướt qua tin nhắn, đối phương bên kia tựa hồ theo thời gian càng trở nên mất kiên nhẫn, thể diện ban đầu cố gắng duy trì toàn bộ đều biến mất theo lời nói ra miệng. 
Hm— 
Lại một cuộc gọi truyền tới, La Tại Dân nhìn một đám người quần ma loạn vũ trong quán, uể oải nhấc máy: ''Có việc?'' 
Đầu dây bên kia dường như không nghĩ tới cuộc gọi sẽ được kết nối, sau hai giây nghẹn ngào, giọng điệu hoàn toàn khác với giọng điệu đầy tức giận trong tin nhắn kia. 
''Bảo bối, không chia tay có được không?'' 
''Tôi nghĩ tôi đã nói rất rõ ràng.'' La Tại Dân nhướn mày ''Đã ba tháng trôi qua, tôi hiện tại không còn cảm giác gì với anh.'' 
La Tại Dân có một nguyên tắc khi hẹn hò, chính là sẽ không duy trì một mối quan hệ quá ba tháng. 
Giữa một khu rừng lại bắt cậu chỉ được chọn duy nhất một cây xanh, không bằng bảo cậu đi chết. 
Người bạn trai cũ này cùng La Tại Dân gặp nhau tại một quán cà phê. Khuôn mặt anh ta sắc gọn lạnh lùng, là kiểu mà cậu yêu thích. 
Phải mất đến ba ngày La Tại Dân mới có thể tán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-khich/219303/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.