Trâu Nhạc gọi điện cho Sở Hàm kỳ thật là vì hắn chuẩn bị phải ra ngoài.
Kết quả lại thấy chìa khoá nhà mà Sở Hàm để quên, ở nhà chờ mãi không thấy người về, hắn vốn muốn gọi để nói chìa khoá hắn gửi bên bảo vê, khi nào y về thì có thể qua đó lấy.
Ai ngờ người tiếp điện thoại lại đang ở trạng thái này.
Đè nén lửa giận, Trâu Nhạc xuống dưới lầu đón người, từ xa đã nhìn thấy hai bóng người đang đứng dựa vào nhau.
Trâu Nhạc theo bản năng nhướn mày.
Ngải Chủ Lực vừa thấy người tới đã tiếp đón. “Trâu Nhạc đúng không?”
Ngải Chủ Lực nhìn người trước mắt, vừa gọi ra tên đối phương bỗng cảm thấy kỳ quái, sao lại cảm thấy người này quen quen….
Trâu Nhạc chỉ hừ một tiếng, một chữ cũng không thèm nói.
Vươn tay đem nam nhân đang bám trên người Ngải Chủ Lực kéo về phía mình, khí lực của Trâu Nhạc không nhỏ, ngay cả Ngải Chủ Lực cũng bị hắn làm cho lảo đảo một chút.
Ngải Chủ Lực có điểm hơi bất ngờ, lại thử hỏi một câu. “Anh…. Là bằng hữu của Sở Hàm?”
Tiếng bằng hữu này có hai tầng ý nghĩa.
Sở Hàm bị kéo đi, cả người liền không thoải mái, y hiện giờ đã say mèm, nhìn gì cũng lẫn lộn không rõ ràng, dạ dày thì như sóng cuộn trào. Đã thế Trâu Nhạc còn không thèm đỡ y, để mặc y tự đứng, thấy y lung lay sắp ngã thì mới vươn tay kéo lại.
Sở Hàm nhìn cứ như con rối gỗ, thực buồn cười.
Đối với câu hỏi của Ngải Chủ Lực, Trâu Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-khich-ben-nguoi/64629/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.