Hàn Lan Uy sẽ không để cô đi một cách dễ dàng như vậy.
Đúng, năm xưa là anh nợ cô. Nhưng giờ anh muốn bù đắp tất cả cho cô và con trai của anh.
- Phùng Lãnh Nhi, em cho tôi cơ hội có được không ?
Hàn Lan Uy phía sau cô lớn tiếng nói.
Dù là bị cô lạnh nhạt cũng được, vô tình cũng được. Anh cũng là cam tâm tình nguyện để cô trừng phạt mình.
Phùng Lãnh Nhi cười nhạt, cô dừng bước lại nhưng không quay đầu. Tay vẫn luôn nắm chặt Nghiên Tuấn không rời.
Cô không biết anh sẽ đưa quyết định thế nào. Nhưng điều cô sợ nhất chính là anh sẽ dành Nghiên Tuấn từ tay cô đi, đây chính là điều mà cả nằm mơ cô cũng không dám nghĩ đến vì sợ nó sẽ thành hiện thực.
- Hàn Lan Uy...tôi và anh đã hết duyên, hết nợ. Anh cứ xem như tôi là một người xa lạ từng bước qua cuộc sống của anh như bao người đi. Phùng Lãnh Nhi tôi sau này tuyệt đối sẽ biến khỏi mắt anh, vĩnh viễn.
Người xa lạ từng bước qua cuộc sống của anh ? Cô nói nghe rất dễ nhưng tại sao anh lại không thể làm được được chứ.
- em bảo tôi xem em như người xa lạ ? Tôi không làm được ! Phùng Lãnh Nhi, em có biết em đã cướp đi trái tim của tôi bao năm qua hay không ? Em có biết khi tôi nghe tin em không giữ đứa bé là vì tôi, tôi đau khổ, dằn vặt bản thân đến mức nào không ? Tôi rất hối hận, hối hận bản thân cả đời tự cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-chien-tong-tai-lanh-lung/1796409/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.