anh đứng đây bao lâu rồi ? 
Phùng Lãnh Nhi nuốt nước bọt miễn cưỡng lên tiếng, hơn nữa trong lòng thầm cầu nguyện anh không nghe thấy lời cô nói lúc nãy. 
- đủ lâu để cho tôi biết rõ chân tướng. 
Giọng Hàn Lan Uy êm dịu báo hiệu cơn bão sắp đến sau những đêm bình lặng. 
Câu trả lời của anh khiến Phùng Lãnh Nhi ấp úng. 
- không phải như vậy…xin anh nghe em giải thích. 
- đủ rồi ! 
Một tay thô lỗ kéo cô, tiện đà anh ôm chặt lấy eo cô. 
- em yêu , bây giờ chúng ta phải đi tiễn khách, diễn nốt một màn cuối cùng thôi ! 
Anh cười lạnh bên tai cô, ngữ khí lạnh lẽo đến nỗi khiến người ta phải sợ hãi. Phùng Lãnh Nhi sợ hãi bất lực để mặc Hàn Lan Uy kéo cô đi, ném lại cho Lí Uyển Lăng một nụ cười yếu ớt, Phùng Lãnh Nhi cũng cố nặn ra một nụ cười. 
Sau khi vị khách cuối cùng rời đi, thần kinh của Phùng Lãnh Nhi đã căng thẳng đến cực điểm, Lí Uyển Lăng muốn giữ cô lại để giúp cô giải thích rõ với Hàn Lan Uy , nhưng Hàn Lan Uy lạnh lùng hạ lệnh trục khách khiến cô ấy buộc phải ra về. 
Phùng Lãnh Nhi lén nhìn Hàn Lan Uy, chỉ hai mắt anh lạnh lùng, môi mím chặt, gân xanh trên trán cũng nổi lên, có thể dễ dàng nhận ra anh đang cực kì kìm nén cơn giận. 
Đột nhiên Hàn Lan Uy quay lại ôm chặt lấy cô 
- em yêu, diễn xong rồi chúng ta cũng nên về nhà thôi. 
Ngữ khí lạnh như băng đến đáng sợ. 
- xin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-chien-tong-tai-lanh-lung/1796401/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.