. Thật đáng giận ! 
Phùng Lãnh Nhi thì thào mắng, tòa nhà văn phòng rộng lớn hiện chỉ còn lại một mình cô. Cô cảm thấy phẫn nộ, uể oải rồi mất phương hướng. Cô nên sớm phát hiện bố mình có gì bất thường. Cả tháng nay ông thường không có ở nhà mà cô cũng lo ngại ông sẽ hỏi về chuyện kết thân với Hàn Lan Uy nên cũng cố gắng tránh mặt ông. Nếu không mọi việc đâu ra nông nỗi này. 
Nhưng hối hận, lo lắng như thế nào cũng trở nên vô ích ! Cô cảm thấy tim mình thật đau, cô không hề nghĩ đến mình bị chính người sinh ra mình bán đứng. Ông để lại cho cô một đống hỗn độn phải giải quyết, rốt cục ông muốn tổn thương cô bao nhiêu mới vừa lòng ! 
. Đừng sợ ! Bình tĩnh, mình nhất định phải kiên cường đứng lên. 
Cô vô cùng hiểu rõ, đây không phải là lúc để khóc. Tòa nhà của tổng công ty, đất đai của bố cô bị ngân hàng thu hồi đều không sao nhưng Phùng Lãnh là ngoại lệ. Công ty này là do cô và những người bạn vất vả gầy dựng mới có qui mô ngày hôm nay. Cô không thể nhìn nó bị phá hủy ! Nhất định có biện pháp ! Cô không ngừng đi lại trong văn phòng. 
Đột nhiên một bóng người hiện lên trong đầu. Thì ra anh ta đã cùng bố cô kí hợp đồng cho vay, khó trách anh ta dám lớn tiếng tuyên bố rồi cô và anh ta còn có thể sẽ gặp lại. 
Cho dù có bất mãn gì với Hàn Lan Uy, Phùng Lãnh Nhi trong lòng biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-chien-tong-tai-lanh-lung/156671/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.