Vân Tả Ý đi tới những phòng học còn lại, phàm là hắn đi qua lớp nào thì từ lớp ấy đều truyền ra những tiếng kêu gào bi thảm.
“~ trời ạ……”
” Trời ơi! Cứu chúng ta đi……”
” Ta sai rồi, ta không nên……”
Những tiếng kêu khóc làm người ta nghe thấy cũng không rét mà run, cảm giác như lạc vào chốn địa ngục nhân gian…Lúc này, chẳng cần biết Vân Tả Ý thực ra là ai, đệ tử bản xứ cũng cảm thấy sợ hãi hắn. Dẫu sao, kẻ làm các “phần tử khủng bố” trong học viện sinh ra sợ hãi như vậy nhất định rất khủng khiếp …
Nghe thấy tiếng kêu bi thảm phía sau, Vân Tả Ý cảm thán: “thật là một đám học viên thích phung phí sức lực a.”
Vân Tả Ý xuyên qua dãy phòng học, đi vào ký túc xá, lên tầng thứ hai, đi qua hết dãy phòng mới thấy văn phòng của mình ở phía cuối. Phong cách cổ xưa, trên có khắc biểu tượng của học viện Ai Lý – Úc Phương thú. Là căn phòng ở cuối dãy nên không tránh khỏi có điểm âm u, hình Úc Phương thú lại được điêu khắc rất sống động, càng thêm vẻ âm u, thật dễ khiến làm cho người ta nghĩ tới quỷ hồn, ác ma linh tinh gì đó.
Vân Tả Ý nhìn nơi này không khỏi có điểm buồn cười, vẻ ngoài văn phòng này rất hợp với danh xưng ác ma của hắn a.
Hầy, học viên mà bị hắn gọi tới đây, nhìn thấy cảnh này thì không biết bộ dạng sẽ ra sao nữa?
Vân Tả Ý rút trong ngực ra một cái khăn lụa màu trắng, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/178300/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.