” Đinh…… Thỉnh đưa vào mật mã…… Thỉnh đưa vào mật mã……”
“…… Thực xin lỗi, ngài không có quyền hạn…… Thực xin lỗi…… Ngài không có quyền hạn……”
Thanh âm lạnh lùng một lần lại một lần quanh quẩn trong tù thất, làm mọi người đều vẻ mặt kinh nghi.
Vẫn là không được, Vân Tả Ý thất vọng ngừng tay. Theo động tác hắn đình chỉ, thanh âm kia cũng biến mất vô tung.
Toàn bộ địa lao trầm tĩnh một hồi, Tư Đan không xác định nhìn về phía Vân Tả Ý :” Vừa rồi…… Cái kia thanh âm là…?”
Nếu hắn phán đoán không sai, vừa rồi thanh âm quái dị kia hẳn đến từ gông xiền trên cổ tay thiếu niên. Nhưng là…… có thể sao? Xiềng xích có thể nói ? Tuy rằng hắn nghe không hiểu lời nói, nhưng quả thật là ngôn ngữ nhân loại.
Vân Tả Ý ngẩng đầu, không hề hứng thú nhìn vào mắt Tư Đan, lại tiếp tục cúi đầu trầm tư.
Những ngày kế đó, thanh âm kỳ quái không ngừng vang lên. Mọi người từ lúc đầu kinh nghi đến cuối cùng quen dần, bất quá thanh âm kia chưa từng ở thời điểm có Kiều Trì vang lên. Vân Tả Ý tự nhiên không nghĩ cấp mình nhạ phiền toái, mà ở lao trung mọi người đều hận Kiều Trì đến nghiến răng nghiến lợi, đương nhiên không báo cho hắn biết. Thủ vệ địa lao lại đều câm điếc, nghe không được cũng nói không nên lời, cho nên Kiều Trì vẫn không biết địa lao có loại hiện tượng thần quái.
” Thỉnh đưa vào mật mã…… Thực xin lỗi…… Mật mã sai lầm…… Thực xin lỗi…… Mật mã sai lầm……”
Vân Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581574/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.